Đêm khuya gió lọt khe mành
Động chăn em ngỡ đâu mình về thăm
Kẻo con ôm chặt vào lòng
Rưng rưng giọt lệ đôi tròng nhỏ sa
Nghe con ngủ mớ gọi cha
Lòng em đau đớn xót xa bội phần
Hỡi chàng sao nỡ bất nhân
Bỏ làng lìa vợ lìa con lìa nhà
Theo phường cõng rắn cắn gà
Buôn nòi bán nước giết bà giết con
Thân mình dù vẫn đang còn
Hồn mình đã chết trong lòng quốc dân
Đời người chết sống một lần
Chết vì lẽ phải lúc cần cũng nên
Cớ sao mình lại đưa mình
Đi tìm cái chết đáng khinh ấy mà
Em cũng muốn gượng làm khuây
Giả coi như thể mình đây không chồng
Cực vì ôm trẻ bên lòng
Nhìn con lòng cứ hình dung mình hoài
Đánh liều em lấy mực mài
Vơi dòng lệ nhỏ viết vài hàng đây
Mình vế nuôi chút con thơ
Mình về cho cha mẹ nhờ hôm mai
Mình về chung sức chung tài
Cùng chung phụng sự giông nòi quốc gia
Vài lời nhắn nhủ thiết tha
Mau mau mình vội buông ra mà về
Mình về em sẽ xin thề
Bảo toàn tính mạng không hề chi đâu
Một về hai cũng về mau
Mình về cây cỏ vườn rau cũng mừng
Chào mình những đoá hoa xuân
Sẽ giương cánh thắm mà dâng nụ cười
Đến đây em tạm dứt lời
Để ngồi mà ngóng con người em trông.