Thuyền trôi trước,
Cho tôi lướt đến cùng,
Chiều đã về trời đất mung lung.
Phải duyên thì xích lại,
Cho đỡ não nùng tiếng sương.
Thuyền trôi trước,
Cho tôi lướt đến cùng,
Chiều đã về trời đất mung lung.
Phải duyên thì xích lại,
Cho đỡ não nùng tiếng sương.