Ngồi buồn chẳng biết trách ai (2)
Ngồi buồn chẳng biết trách ai (2)
Trách tằm kia chẳng đoái hoài tới dâu,
Dâu kia hết lá vì tằm,
Mối sầu bết kể mất năm cho rồi?
Ngồi buồn chẳng biết trách ai (2)
Trách tằm kia chẳng đoái hoài tới dâu,
Dâu kia hết lá vì tằm,
Mối sầu bết kể mất năm cho rồi?